Vì sao nên cố gắng trãi nghiệm thiền cho đến khi muốn reo mừng!
“Thiền không phải là khai mở điều gì mới, mà là chạm vào thế giới vốn luôn mở sẵn của linh hồn. Ngồi lại với chính mình, bạn sẽ thấy ánh sáng đã luôn chờ để bật lên.”
Khi đá cũng thiền, thần thái chúng trông thế này
Ngay trong kiếp này, bất cứ ai cũng có thể thử một lần ngồi lại với chính mình, thử thiền – thử đi vào bên trong, dùng tâm trí vật lý này chạm vào, kết nối với linh hồn.
Cảm giác ấy sẽ thế nào?
Như một căn phòng tối bỗng bật sáng. Như một vị chủ tọa đang ngồi lặng yên, soi chiếu và thấu hiểu. Bạn sẽ nhận ra những điều vô hình tưởng chừng không thể chạm tới. Tự nhiên, bạn không còn muốn tranh cãi, không còn bị cuốn theo ồn ào. Những điều khùng điên ngoài kia chỉ còn là một cái lắc đầu nhẹ để quay về với điều thật sự cần để tâm.
Thế giới của linh hồn chưa từng khép lại, nên không cần cố “khai mở”. Chúng vốn mở sẵn, chỉ chờ bạn đạt tới rung động cần thiết để tự khởi động – tự thấy, tự cảm, tự kết nối. Và một khi đã kích hoạt được trạng thái ấy, bạn sẽ nhận ra: cho đến khi rời khỏi kiếp sống này, tự nhiên bạn không còn níu kéo, không còn luyến tiếc, không còn sợ hãi.
Không có sự biến mất của linh hồn – một khi đã sinh ra, nó chỉ tiếp tục hành trình.
Vậy nên, nếu bạn chưa từng thử ngồi yên và nhìn vào bên trong, hãy thử đi. Đơn giản thôi, để thấy ánh sáng đã luôn chờ bạn bật lên.
Những chiếc vòng chuỗi này, những viên đá rất bình thường này đang mang thần thái quá cuốn hút người nhìn ngắm chúng, vì chúng đang ở trạng thái thiền sâu.
Chúng tôi không thêu dệt tâm linh để kinh doanh, nên cũng bày để bạn xem mà không gật đầu bán. Chỉ ai cảm được sẽ thấu điều tôi nói ở đây. Thứ không thuộc về chúng ta mãi không sao cảm được.
Tuyệt đẹp, hôm nay thật tuyệt.
Xem thêm